Logo
Chương 148: Con đường tu hành, vốn là như vậy

Đêm khuya.

Tuyết lớn ngừng rơi, bầu trời trong xanh như ngọc bích, những vì sao lấp lánh như lam bảo được khảm trên đó, thánh khiết không tì vết, chẳng thấy chút bụi bẩn nào.

Tinh huy chiếu xuống, tựa tấm thảm nhung màu lam dịu dàng, phủ khắp mặt đất băng tuyết, đây là sự dịu dàng hiếm có mà mùa đông ban tặng cho trời đất.

Ngoài Thiên Khải thành.

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng