“Vị đạo hữu này, cần chút gì không?”
Chủ sạp hàng là một nam tử trung niên, hắn tươi cười nhìn Tạ Nguy Lâu.
Tạ Nguy Lâu tiện tay nhấc một thanh trường kiếm trên bàn lên, hỏi: “Thứ này bán thế nào?”
Nam tử trung niên cười đáp: “Vật phẩm nơi đây đều cần dùng vật đổi vật. Thanh kiếm này vốn là linh khí, sau bị hư hại, linh vận đã mất hết, nhưng vẫn vượt xa binh khí thông thường, cũng coi như một bảo vật. Đạo hữu nếu cần, một gốc linh thảo trăm năm là được.”

